Phân Trại K5 – Trại giam Xuân Lộc: Đưa người lầm lỡ trở về với “chân, thiện, mỹ”
(congluan.vn) – Con người sinh ra, ai ai cũng có tính bản thiện. Và rồi trong suốt quá trình trưởng thành của mình, họ không làm chủ được mình, để rồi họ vấp ngã. Và khi đến phân trại K5 để lao động cải tạo, để tìm lại con người của mình. Đa số họ đều cảm nhận được cái tâm của những người quản giáo, những người đang tiếp sức cho họ quay về với những giá trị của cái thiện.
Lắng nghe và thấu hiểu tâm tình của phạm nhân!
Thời tiết vào thời gian này của thị xã Long Khánh được xem là một khu vực khắc nghiệt nhất của tỉnh Đồng Nai. Trời mùa hè với cái nắng chói chang hầm hập, làm cho con người ta dễ có cảm xúc căng thẳng mệt mỏi, chán chường. Nhưng trong khuôn viên của phân trại K5, mọi thứ không giống như bên ngoài, cây cối vẫn tốt tươi, cắt tỉa ngăn nắp, thoáng mát, những dãy nhà thật sạch, những luống rau xanh tươi mơn mởn, tạo nên cái khoảng trống màu xanh đầy hy vọng. Cái khoảng trống này, chúng tôi cũng hoàn toàn có thể cảm nhận được, thì tin chắc, với khoảng chừng 1000 phạm nhân đang lao động tái tạo ở đây, hơn ai hết, họ hoàn toàn có thể cảm nhận được sự hy vọng, tích cực, sáng sủa của bản thân để phấn đấu. Được biết, trong phân trại K5, phạm nhân hầu hết đang phải chịu mức tù từ những hành vi của mình như mua và bán, sử dụng tiêm chích ma túy, lừa đảo, trộm cắp, giết người … v .. v. Nếu như mong muốn, họ vẫn được mái ấm gia đình yêu thương, chờ đón ngày họ quay về, họ vẫn còn chút ánh sáng cuối con đường cho bản thân để cố gắng nỗ lực tái tạo. Còn như với những phạm nhân “ mồ côi ” – nghĩa là không có người nhà – thì việc những cán bộ quản giáo ở bên động viên, thức tỉnh, để họ không đơn độc, không có cảm xúc bị ruồng bỏ, vẫn có người cần họ, xã hội đang chờ họ, từ đó họ từ bỏ cái ác, về lại với nẻo thiện, sớm tái hòa nhập với hội đồng, đó là những gì mà ban cán bộ phân trại K5 đang nỗ lực nhất trong việc làm của mình. Đại tá Nguyễn Hữu Phước – Phó giám thị phân trại K5 – thuộc trại giam Xuân Lộc cho biết : “ Trong xử lý việc làm được phó thác, bản thân tôi và những cán bộ luôn cùng chung một thái độ niềm nở, hòa nhã, giữ đúng tư cách tác phong người cán bộ công an nhân dân. Nhưng cạnh bên đó, không thế cho nên mà cán bộ quản giáo xây nên một bức tường ngăn cách giữa mình và phạm nhân, vì ngoài làm đúng chức trách của một người quản giáo ra, việc luôn ở bên chăm sóc, động viên và san sẻ với những phạm nhân, để họ không trở nên lạc lõng, yên tâm tái tạo, sớm được trở lại với mái ấm gia đình và xã hội cũng là một yếu tố quan trọng ”. Xuất phát từ cái tâm đó, với phạm nhân nào, cán bộ quản giáo trong phân trại đều dùng chữ tâm của mình để quản giáo. Là một phân trại có đến 50 % là phạm nhân nữ. Đại tá Nguyễn Hữu Phước san sẻ thêm : “ Đối với phạm nhân là nam, công tác làm việc quản trị giáo dục đã gặp không ít khó khăn vất vả, thì so với phạm nhân nữ, vấn để này cũng khó lên gấp nhiều lần. Vì tâm tư nguyện vọng tình cảm của phạm nhân nữ rất khác với phạm nhân nam. Chính thế cho nên, chúng tôi luôn có sự chăm sóc đặc biệt quan trọng hơn chút. Như ngày 8/3, 20/10 hàng năm, chúng tôi đều tổ chức triển khai những dịp nghỉ lễ kỷ niệm này cho họ, để họ hoàn toàn có thể ôn lại những giá trị truyền thống lịch sử của phụ nữ bằng những hình thức văn hóa truyền thống, văn nghệ. Truyên truyền và Tặng Ngay hoa cho họ, với mục tiêu để họ không còn cảm xúc bị bỏ rơi, và cảm thấy vẫn được thân mật với xã hội. Rồi ngoài những hoạt động giải trí niềm tin ra, thì những giá trị niềm tin cũng được cán bộ trong trại chú ý quan tâm, những bữa ăn được tăng thêm khẩu phần, tương thích với phái nữ. Dù cho họ là một phạm nhân, nhưng họ cũng là một phụ nữ, mà phụ nữa là những bông hoa, và dù cho bông hoa đó có mang sắc tố gì đi nữa thì những bông hoa đó luôn cần được chăm sóc tới. Nếu chúng tôi làm tốt, bông hoa đó sẽ nở tốt tươi hơn, sớm đem lại vẻ dẹp cho đời hơn. Còn không, đó sẽ là một bông hoa héo, chết trong mỏi mòn, không được khoe sắc cho đờii ”
Đưa người lầm lỡ về với những giá trị của “chân, thiện, mỹ”
Theo tìm hiểu của chúng tôi, trong khoảng hơn 1000 phạm nhân đang cải tạo ở phân trại K5, có đến hơn 1/3 phạm nhân có hoàn cảnh khó khăn. Với những phạm nhân “mồ côi” như vậy, ban quản lý phân trại K5 luôn quan tâm và chia sẻ, dành riêng cho họ một quỹ tấm lòng vàng, hàng tháng trích ra để mua tặng họ thùng mỳ tôm, hộp bánh, đường, sữa. Dù không đáng là bao nhưng với những phạm nhân này, họ có thể cảm nhận được tình người ở trong đó.
Có lẽ là như vậy, khi chúng tôi được tiếp xúc trực tiếp với 1 vài phạm nhân ở đây, qua câu truyện của họ, chúng tôi biết được rằng, tình người chưa khi nào mất đi trong phân trại này, và phân trại này chính là một nơi để giáo dục tình người đó, là nơi khơi dậy cho những con người lầm lỗi niềm tin tìm lại được những giá trị “ chân, thiện, mỹ ” mà bản thân đã từng đánh mất. Khi tiếp xúc với phạm nhân Huỳnh Thị Vân Khanh, chúng tôi được phạm nhân này san sẻ : “ Gia đình mình sống ở xã Trung Chánh, huyện Hóc Môn. Mình vào phân trại K5 này từ năm 2004. Đã 11 năm thụ án ở đây, những gì mà mình cảm nhận được ở đây là tình người mà những cán bộ quản giáo đã dành cho anh chị em phạm nhân như mìnhi. Mọi người được sắp xếp ăn ở, hoạt động và sinh hoạt, thao tác rất khoa học. 11 năm ở đây, tôi được tận mắt chứng kiến rất nhiều những thực trạng khác nhau, có thực trạng vì mái ấm gia đình bên ngoài quá khó khăn vất vả, tết năm nào cũng đến chiều 30 tết mới đến thăm con trẻ mình được, khi đó ban giám thị đã rất tạo điều kiện kèm theo để họ được gặp thăm nuôi. Rồi tổ chức triển khai cho mọi người những chương trình văn nghệ, múa lân đón giao thừa. Cán bộ quản giáo đi đến từng phòng thăm hỏi động viên phạm nhâni. Ai cũng được tạo thời cơ ăn bữa cơm với mái ấm gia đình trong trại giam. Hay như khi có bệnh nhân nào đó bị bệnh nặng, ban giám thị liền đưa xe vào đến nơi để đưa phạm nhân đi bệnh viên. Mình còn nhớ có lần, xe không nổ máy, khi đó, những cán bộ và những phạm nhân cùng nhau góp phần để đẩy chiếc xe. Khi ở bệnh viện, đặc biệt quan trọng là với cán bộ nữ, họ giống như là một người hộ lý thì đúng hơn. Từ nhà hàng siêu thị cho đến vệ sinh cá thể cho phạm nhân, đều là một tay những nữ cán bộ lo ngại. Thực sự hình ảnh đó luôn làm mình. Và cũng nhờ đó, mà mọi người biết được, tình người ở đây vẫn còn nhiều lắm. Phải nỗ lực tái tạo tốt, để giành thời cơ đặc xá, để không phụ lại tấm lòng của ban giám thị ở đây ”. Là một giao viên tiểu học, khi vào phân trại này, chị vẫn chưa hề mất đi chút xúc cảm sư phạm nào của mình. Khi chiến sỹ Phạm Thị Thanh Hòa – quản trị hội phụ nữ Nước Ta đến thăm và Tặng quà, xúc động, chị liền viết bài thơ để Tặng Ngay. Được biết, bài thơ này sau đó được in báo với mấy câu đầu đề : “ 20 tháng 10 đã qua khá lâu / 8 tháng 3 hiện giờ thì chưa đến / Bà Open với bao điều trìu mến … ”. Có lẽ, nếu như phân trại K5 không có sự động viên, chia sẽ của những cán bộ, thì những vần thơ này sẽ mãi không khi nào sinh ra khi chị không còn 1 chút cảm hứng. Còn với phạm nhân Nguyễn Hữu Dũng, ( sau 8 năm thụ án ) thì : “ Thời gian qua, kể từ lúc vào đây, tôi nghĩ bản thân mình đã ngấm đủ mùi đời. Ở đây, chúng tôi được cảm hóa bằng tình thương và nghĩa vụ và trách nhiệm. Các cán bộ quản giáo ở đây không khi nào có hành vi phân biệt đối xử với chúng tôi. Từ đó, những phạm nhân họ cởi mở, chấp hành tốt nội quy nơi giam giữ. Chúng tôi từng sai lầm đáng tiếc, và chúng tôi đang trên con đường tìm lại những giá trị của bản ngã một con người ”. Bằng những tấm lòng chân thành, sự cảm thông thâm thúy đầy tình thương và nghĩa vụ và trách nhiệm, những cán bộ quản giáo ở K5 đã khơi dậy được những giá trị “ chân, thiện, mỹ ” trong sâu thẳm tâm hồn những con người đã một thời lầm lỡ. Luôn trợ giúp và xu thế cho họ từng bước xóa đi những mặc cảm bản thân để nỗ lực phấn đấu, quyết tâm cao trong quy trình tái tạo để sớm được trở lại với mái ấm gia đình, đời sống. Đó cũng là sự mong ước và tiềm năng phấn đấu của những chiến sỹ cán bộ quản giáo của phân trại K5 – Trại giam Xuân Lộc.
Hạ Duyên – Châu Phụng
Source: https://dichvusuachua24h.com
Category : Đào Tạo