Thanh Hóa quê tôi

Nếu cho tôi được chọn nơi để được sinh ra một lần nữa thì đó vẫn là quê hương giờ đây của tôi – mảnh đất mang tên Thanh Hóa .Tôi yêu quê tôi bằng niềm tự hào về truyền thống cuội nguồn lịch sử vẻ vang hào hùng. Đó là mảnh đất thiêng liêng, anh hùng, quê hương của vị anh hùng dân tộc bản địa Lê Lợi, người đã cùng nghĩa quân Lam Sơn làm ra thắng lợi vẻ vang của dân tộc bản địa trước quân Minh xâm lược. Đất nước bị xâm lăng, toàn thể dân tộc bản địa Nước Ta, hàng triệu trái tim như một, cháy lên tình yêu mãnh liệt dành cho tổ quốc và lòng căm thù giặc thâm thúy. Ở đó cũng có triệu triệu trái tim của những người con mang tên Thanh Hóa. Đó cũng là mảnh đất của tình yêu thương : là địa thế căn cứ cách mạng, là quê hương của những người mẹ nuôi bộ đội đã đi vào thơ Tố Hữu :

“…Con đã về đây, ơi mẹ Tơm
Hỡi người mẹ khổ đã dành cơm
Cho con, cho Đảng ngày xưa ấy
Không sợ tù gông, chấp súng gươm

Thương người cộng sản, căm Tây-Nhật
Buồng mẹ – buồng tim – giấu chúng con
Đêm đêm chó sủa… Làng bên động?
Bóng mẹ ngồi canh lẫn bóng cồn…”

Bạn đang đọc: Thanh Hóa quê tôi

( Trích “ Mẹ Tơm ” – Tố Hữu )
Thiên nhiên quê tôi, tôi yêu bằng tổng thể tâm hồn tôi. Mảnh đất đầy nắng và gió. Nhưng tôi yêu biết bao cái nắng gắt của khí hậu quê tôi. Tôi còn nhớ trước đây, lần tiên phong mà tôi ở Thành Phố Hà Nội lâu nhất là trong một đợt tình nguyện cùng bạn hữu quốc tế trong thời hạn hai tuần. Thành Phố Hà Nội nắng nhẹ, nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút không dễ chịu. Có lẽ vì tôi chưa quen ! Lúc ấy tôi chỉ ước được chạy nhanh về quê, đứng một lát để tắm cái nắng gắt ấy rồi đi. Cái nắng đến “ cháy da, cháy thịt ” những bác nông dân đi làm đồng, nhưng đã gắn bó rồi thì chẳng ai quên được .
Các bạn có biết tôi đã niềm hạnh phúc như thế nào khi lần tiên phong được bạn đồng nghiệp đưa đi ngắm biển với cái tên cũng có một chữ biển : Hải Hòa ( Tĩnh Gia ) không. Đó không phải là một bãi biển du lịch. Thật tuyệt vời vì nó đúng với mong ước của tôi, bởi tôi không thích sự ồn ào. Không gian thoáng và rộng bát ngát, từng đợt gió ùa vào lạnh ngắt. Tôi đã hoàn toàn có thể hét thật to và cảm nhận âm thanh giọng nói mình trở nên nhỏ bé giữa cái khoảng trống ấy. Và tôi được nghe cả tiếng sóng vỗ. Nó khiến tôi liên tưởng đến “ Sóng ” của nữ sĩ Xuân Quỳnh với tổng thể vẻ đẹp của nó. Đúng như vậy, sóng là sự sống của biển, là nhịp đập của biển khơi. Không khi nào sóng thôi xô bờ, cũng như tình yêu trên đời này chẳng khi nào kết thúc .
internet-1439138334-2332-1439176138.jpgTôi chưa được đến nhiều nơi của quốc gia mình. Nhưng tôi là một người rất dễ “ Wow ! ” thật to khi phát hiện đâu đó một cảnh vạn vật thiên nhiên mà với tôi là đẹp và bình dị. Trong chuyến đi vào Vinh dự hội thảo chiến lược cùng một cô giáo người Nhật, tôi đã không ngừng thuyết minh với cô về sự giống nhau đến kỳ lạ của cảnh vật hai bên đường đi trên con đường từ thành phố Thanh Hóa vào Vinh. Phải chăng do sự đồng điệu của tâm hồn của con người, tuy họ ở những vùng miền khác nhau nên mới có sự tương đương ấy. Giản dị và bình yên như chính đời sống và tâm hồn họ vậy .
Tôi cũng đã đến với Tỉnh Ninh Bình trong một chuyến đi thực tập môn Cơ sở văn hóa truyền thống Nước Ta cùng với lớp vào khoảng chừng năm 2009. Tam Cốc – Bích Động thực sự là một vẻ đẹp tuyệt vời mà vạn vật thiên nhiên ban tặng cho những bạn đấy, Tỉnh Ninh Bình ! Tôi không nhớ rõ lắm cảm xúc của mình khi đi qua những động nước tối như mực, mà qua đó chúng tôi còn phải choàng áo mưa. Chỉ biết giờ đây vẫn thấy sợ và rùng rợn với ý nghĩ nếu như mình bị mắc kẹt ở đó thì sẽ như thế nào. Nhưng đi qua mỗi động lại càng làm tôi thấy yêu hơn cái thứ ánh sáng của tự nhiên và mùi hương cây xanh của đồi núi hai bên .
Thuyền trôi lững lờ trong khoảng trống bát ngát của nước và khung trời, và lòng tôi khi ấy cũng mang một cảm xúc niềm hạnh phúc mơ hồ khó tả. Vào buổi trưa, chúng tôi đến với chùa Bái Đính – giờ đây là khu tâm linh lớn nhất Khu vực Đông Nam Á. Đoàn chúng tôi đã đi bộ suốt một chặng đường dài, leo lên những quả đồi nơi có những khu điện thờ, có nơi cầu thang gần như dựng đứng. Có người vì mệt quá mà không hề leo lên được. Năm đó, chùa Bái Đính vẫn đang trong thời hạn được thiết kế xây dựng. Nhưng chỉ với những gì đang có thôi, tôi đã hiểu vì sao những nơi ấy lại là niềm tự hào của những bạn .
Tôi cũng đã đến TP.HN. Tôi đã lặng đi khi đứng trước Hồ Hoàn Kiếm mà tôi mới chỉ được biết đến trong thần thoại cổ xưa về vua Lê Lợi và trong khoảnh khắc ấy tôi đã quên đi những gì gọi là lo toan và bộn bề của đời sống .

Và Thanh Hóa quê tôi cũng có: Một sông Mã đã đi vào thơ ca:     

“Áo bào thay chiếu anh về đất
Sông Mã gầm lên khúc độc hành”

( Tây Tiến – Quang Dũng )
Theo đó, dòng sông là chứng tích của nhã nhặn, là vật chứng cho sự quyết tử, mất mát của nhân dân ta trong cuộc kháng chiến chống Pháp đầy khó khăn. Có lẽ tôi yêu sông Hương hơn cũng vì đọc những trang tùy bút “ Ai đã đặt tên cho dòng sông ? ” của bác Hoàng Phủ Ngọc Tường. Và nếu như tôi yêu và tự hào về con sông quê hương ấy của ông bao nhiêu thì cũng là bấy nhiêu tình yêu và niềm tự hào tôi dành cho dòng sông Mã quê hương tôi. Nếu như sông Hương là nơi sinh thành của hai dòng nhạc cung đình và dân gian, một nét rất riêng của dòng sông, thì sông Mã cũng vang ngân những câu hò dân gian của những người dân chài .
Một thành nhà Hồ ( hay còn được gọi là thành An Tôn, Tây Giai, Tây Đô hay Tây Kinh ), đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa truyền thống quốc tế, là dẫn chứng của một triều đại lịch sử dân tộc của quốc gia trên mảnh đất xứ Thanh. Đó đã trở thành niềm tự hào của mỗi người dân Nước Ta với bạn hữu quốc tế. Tất cả đều thật đẹp, thật nên thơ. Có lẽ vì vậy mà nhà thơ Tố Hữu đã phải thốt lên : “ Đẹp vô cùng Tổ quốc ta ơi ! ”
Và nếp sống của bà con quê tôi sẽ luôn đi theo tôi đến suốt cuộc sống. Tôi nhớ da diết mùi thơm của đậu, vị béo của dừa và vị bùi của vừng trong chiếc bánh gai Tứ Trụ ( Thọ Xuân ), vị cay của chiếc nem chua mà gần đây nhất mẹ mới mua cho tôi ăn trước khi tôi lại phải xa nhà đi học. Tôi yêu chúng không chỉ vì chúng thực sự rất ngon mà còn vì chúng mang đậm nét lối sống của bà con quê tôi – một nét khẩu vị mang tên Thanh Hóa. Phải gắn bó lắm, phải yêu lắm thì bà con quê tôi mới hoàn toàn có thể làm ra được những món ăn mà ngay đến những người con của chính xứ sở đó vẫn không khi nào thấy chán, mà trái lại, hễ xa là nhớ .
Quê hương tôi cũng bình dị như bao miền quê khác : cũng bình yên với nhịp sống thôn quê và cũng sinh động, vội vã với mỗi bước tiến của đời sống thành thị. Tôi mới chỉ đến một vài thành phố lớn như TP. Hà Nội, Vinh … và cũng đã đi qua một vài nơi khác tuy không phải thành phố lớn. Nhưng dù ở đâu, tôi cũng thấy một nét năng động của nhịp sống ở những nơi ấy, cũng cảm nhận được sự gặp gỡ của thành phố quê mình với những nơi ấy. Và lại thấy nhớ quê da diết. Tôi cũng đã thấy những dòng người quay quồng trên đường, những làn đường chật kín người khi giờ cao điểm. Và có lúc tôi cũng ở trong số đó ! Những lúc ấy, càng thấy quý biết bao một khoảnh khắc được lặng mình giữa cái yên tĩnh và trong lành của một miền quê .

Nhắc đến thôn quê, chắc hẳn trong chúng ta, ai cũng thấy thấp thoáng trong tâm trí mình hình ảnh những người nông dân lam lũ ngoài đồng ruộng, những người dân chài vất vả cực nhọc ngoài khơi xa với những chuyến đánh bắt cá. Tôi thương bà con quê tôi vất vả giữa những lo lắng đời thường, những khi phải chống chọi với thiên tai, bão lũ. Ai không xót xa khi nhìn những ruộng lúa đang vào mùa gặt bị ngã rạp vì gió và mưa bão, những gương mặt mang nặng nỗi lo của bà con quê mình? Khó khăn là thế, cực khổ là thế, nhưng chẳng ai muốn phải rời xa.

“ Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người ”. Đến muôn đời, tiếng gọi “ quê hương ” vẫn luôn gieo vào lòng mỗi người con của mình một tình yêu tha thiết. Nó như ngọn nguồn sự sống của mỗi người vậy ! Khi cháy bỏng, thiết tha, khi thì bí mật lặng lẽ. Và với tôi, qua toàn bộ những điều ấy, tôi muốn nói rằng : ” Tôi yêu và tự hào về quê hương tôi – Thanh Hóa ! ” .

Lê Thị Loan

Từ ngày 13/7 đến ngày 9/8, Báo điện tử VnExpress phối hợp cùng Công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn Đầu tư Phúc Khang Sen Việt L.A tổ chức triển khai cuộc thi ” Trở về quê hương “. Bài dự thi là những san sẻ về cảm hứng, ký ức, kỷ niệm ngọt ngào về quê hương. Cuối chương trình, ban tổ chức triển khai sẽ chọn ra 4 phần thưởng chung cuộc : một giải nhất ( 20 triệu đồng ), một giải nhì ( 10 triệu đồng ), một giải ba ( 5 triệu đồng ) và một giải trị giá 5 triệu đồng do chính fan hâm mộ bầu chọn. Độc giả gửi bài dự thi tại đây .

Dịch vụ liên quan

Thủ Dầu Một có gì chơi, có gì vui – Top 8 địa điểm du lịch ấn tượng – Vi Vu Xuyên Việt

Thành phố Thủ Dầu Một thuộc tỉnh Tỉnh Bình Dương là nơi có nhiều khu...

Các Địa Điểm Du Lịch Los Angeles Truyền Cảm Hứng – Klook Blog

Đã đến lúc ghi lại những địa điểm du lịch Los Angeles đầy sức hút,...

Du Lịch Mandalay: Có Gì Ở Thành Phố Lớn Thứ Nhì Myanmar? – Klook Blog

Bạn muốn khám phá những ngôi đền cổ kính, những lịch sử huy hoàng của...

Tham quan du lịch là gì? Các loại hình tham quan du lịch?

Tham quan du lịch là gì ? Các mô hình tham quan du lịch ?...

Điểm đến của du lịch quốc tế trong năm mới

Những “cơn mưa” giải thưởng quốc tế Nếu so với lượng khách quốc tế đạt...

Đặng hoàng giang điểm đến của cuộc đời?

GhimBạn đang đọc: Đặng hoàng giang điểm đến của cuộc đời? 0 Chia SẻBạn đang...
Alternate Text Gọi ngay